Hướng dẫn

Vẻ đẹp của đoạn thơ sau:

Con sóng dưới lòng sâu

Con sóng trên mặt nước

Ôi con sóng nhớ bờ

Ngày đêm không ngủ được

Lòng em nhớ đến anh

Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương bắc

Dẫu ngược về phương nam

Nơi nào em cũng nghĩ

Hướng về anh – một phương.

(Xuân Quỳnh – Sóng)

1. Mở bài

– Giới thiệu về Xuân Quỳnh và bài thơ Sóng.

– Giới thiệu nội dung đoạn trích: Từ những cảm nhận về sóng, Xuân Quỳnh đã trải lòng mình trong những suy tư về tình yêu và hạnh phúc. Đoạn trích là một nét nhấn của cảm xúc về nỗi nhớ và lòng thuỷ chung của người phụ nữ trong tình yêu.

2. Thân bài

– Sáu câu thơ đầu: Tình yêu bao giờ cũng đi liền với nỗi nhớ. Con sóng của Xuân Quỳnh tìm đến nỗi nhớ và trải nỗi nhớ theo các chiều không gian (dưới lòng sâu/ trên mặt nước) và thời gian (ngày/ đêm). Nỗi niềm "sóng nhớ bờ" tha thiết làm nên những nhịp đập dồn dập của sóng suốt đêm ngày. Và nỗi nhớ của sóng cũng là nỗi nhớ của em: "Lòng emnhớ đến anh – Cả trong mơ còn thức". Trạng thái của trái tim đang yêu dường như không theo quy luật sinh học bình 'thường. Nỗi nhớ ôm choán mọi trạng thái thức/ ngủ, đi vào cả trong giấc mơ, trong tiềm thức của người phụ nữ. Thức trong lúc mơ, đó chính là nhịp sống của tình yêu da diết, cháy bỏng trong trái tim người phụ nữ.

– Bốn câu tiếp: Con sóng tình yêu tiếp tục toả lan theo chiều dài rộng của không gian "xuôi về phương bắc – ngược về phương nam", để rồi từ tất cả các chiều không gian xuôi ngược ấy, nó chỉ hướng về một phương duy nhất: "anh". Tiếng nói thuỷ chung cất lên thật mạnh mẽ, dứt khoát, chân thành và cháy bỏng. Những câu thơ giản dị như lời nói hằng ngày. Cách nói "xuôi bắc – ngược nam" không theo lô-gíc thông thường khiến ta có cảm nhận câu thơ không chỉ nói về sự trái chiều của không gian mà như còn chứa đựng cả linh cảm về một dòng đời không bằng phẳng. Con sóng của Xuân Quỳnh dù nồng nàn, tha thiết với hạnh phúc ngập tràn, cũng vẫn cứ cho người đọc cảm giác về sự truân chuyên. Điều đó cho thấy sự đa cảm, nhạy cảm của hồn thơ Xuân Quỳnh.

– Đoạn trích thể hiện rõ nét vẻ đẹp của thơ Xuân Quỳnh: tiếng nói tình yêu thiết tha, chân thành của một trái tim đôn hậu, nhạy cảm, vị tha; cách sáng tạo hình ảnh đẹp, gợi cảm, cách diễn đạt tự nhiên mà vẫn đầy chất thơ.

3. Kết bài

Nêu cảm nhận, ấn tượng riêng của cá nhân về vẻ đẹp của tâm hồn Xuân Quỳnh qua đoạn trích.

Bài viết gợi ý: